Tôi vừa trải qua một lo lắng dài ngày. Sáng sớm nay, đi đón một đồng nghiệp từ Hà Nội vào công việc, tôi không ngờ lại bắt gặp cô gái 19 tuổi của mình đang bước vào sân bay.
Tôi tưởng các cháu cũng đi hay đón bạn, nhưng không phải, cháu xếp hàng thủ tục lên máy bay và biến mất vào khu cách ly, tất cả các cháu chỉ là cái balô như khi đến trường. Tôi không gọi điện cho vợ tôi, sợ cô ấy lo lắng.
Tôi về văn phòng, nhờ một người bạn thân làm ở sân bay kiểm tra giùm, và biết là cháu bay ra Hà Nội, và sẽ trở về trong ngày vào lúc tối muộn, gần như sẽ có mặt ở nhà vào khoảng thời gian như vậy mọi ngày.
Cả ngày tôi đều lo lắng. Cannot doing what. Cháu có điện thoại di động, quà tặng của chúng tôi khi cháu đỗ Đại học. Tên của cháu trong máy tôi là Bé út, cô bé út trong nhà, cô gái hồn nhiên, học hành rất khéo léo, vừa đỗ Đại học. Tôi tưởng như mình rất hiểu cháu, vậy mà hóa ra không chắc.
Cả ngày, hàng ngàn lần tôi mở máy, nhìn vào cái tên Bé út, chỉ cần bấm máy là có thể nghe được giọng, nhưng tôi không gọi. If cháu có chuyến đi gấp gáp như vậy, thì chắc chắn nó là quan trọng với cháu đến từng phút giây, và tôi cảm thấy mình phải tôn trọng điều đó.
Tối hôm đó, tôi bỏ hết việc ở văn phòng để về nhà đúng giờ. Chờ cháu. Và tôi yên tâm khi khỏe về, phong cách mệt mỏi. Bay hai chuyến bay trong ngày đâu phải là chuyện đùa. Nhưng cháu vẫn còn lao vào tắm và ngồi ăn cơm với chúng tôi. Tôi đang tìm cách mở lời với cháu, cháu nói:
– Xin lỗi ba mẹ, hôm nay con ra Hà Nội, con đi thăm bạn!
Con gái tôi đã có bạn trai, chính là cậu mà tôi từng kể với tôi là “tim con đập mạnh dù chỉ nghĩ đến”. Cậu đang học ở Hà Nội, và Bé út của chúng tôi tôi đã quyết định đi làm thêm để kiếm đủ tiền cho một chuyến bay hồi hương trong ngày, bay thăm cậu ấy, đi dạo quanh hồ Hoàn Kiếm, ngắm nhìn Hà Nội to thu, và cùng xem phim ở rạp chiếu gần đó. Vợ tôi hỏi nhẹ nhàng:
– Tại sao út lại quyết định vậy?
Và câu trả lời là:
– Em nhớ anh ấy quá, và chúng ta chỉ cách nhau có hai giờ bay!
Chị có thể nghĩ là cháu của chúng tôi. Nhưng thực tế là không. Bởi vì đó là cảm xúc của cháu, chuyến đi của cháu. Và cảm ơn Trời Đất là cháu vẫn thấy.
Nguồn: sưu tầm