Sông Lưu Sa là nơi Đường Tam Tạng gặp Sa Tăng và cũng là một trong những địa điểm có nhiều bí ẩn nhất.
Lưu Sa Hà được biết đến trong tiểu thuyết “Tây du ký” của Ngô Thừa Ân. Đây là con sông lớn bao la, hùng dũng, rộng tám trăm dặm, sâu ba ngàn thước, là nơi lông ngỗng không nổi trên mặt nước, lau sậy phải chìm xuống đáy sông.
Sông Lưu Sa Hà trong “Tây du ký”
Trong tập 8 bộ phim “Tây du ký” bản 1986, trên con đường đi lấy kinh, 3 thầy trò Đường Tăng phải vượt qua một con sông lớn tên là Lưu Sa. Đây là một con sông rất đặc biệt nên ngay từ khi đặt chân đến, Tôn Ngộ Không đã dự cảm điều bất bình thường. Tên thật của con sông này là Mạc Hạ Diên Thích, còn được gọi là Bát Bách Lý Hãn Hải, hiện nay là Ha Thuận Qua Bích, là địa danh nằm giữa La Bố Bạc và Ngọc Môn Quan.
Video: Cảnh thầy trò Đường Tăng đi qua sông Lưu Sa trong “Tây du ký” bản 1986.
Theo ghi chép, Lưu Sa Hà dài tám trăm dặm, trên không nhìn thấy chim bay, dưới không có dấu thú chạy, đáy nước lại càng không có thuỷ tảo, một vẻ yên ắng đến lạ kỳ. Lưu Sa Hà là “căn cứ địa” của Sa Tăng, năm xưa vì làm vỡ chén lưu ly ở Hội Bàn Đào trong lúc say rượu nên bị đày xuống đây làm yêu quái. Ở phân đoạn này, chi tiết dòng sông Lưu Sa được nhắc đến rất ít, chủ yếu là trận đánh long trời lở đất giữa Sa Tăng và Tôn Ngộ Không trước khi trở thành huynh đệ.
Sa Tăng được miêu tả là có khuôn mặt xanh, răng nanh, râu và tóc màu đỏ, đã ở trên sông nhiều năm và ăn thịt người qua đường. Trên cổ của Sa Tăng đeo chuỗi được làm từ đầu lâu của các nạn nhân. Sau này, Quan Thế Âm Bồ Tát đã cho phò giá Đường Tăng để chuộc lại lỗi lầm đã gây ra.
Tạo hình yêu quái của Diêm Hoài Lễ khi trú ở sông Lưu Sa.
Cái tên Sa Tăng là do chính Tôn Ngộ Không đặt cho bởi Tôn Ngộ Không nói: “Tên yêu quái này có cách chào giống các vị hoà thượng”. Sau khi trở thành đồ đệ của Đường Tăng, Sa Ngộ Tĩnh đã từ bỏ được rất nhiều ma tính của mình trong quá khứ.
Từ đó, hắn trở thành một trong 3 đồ đệ của Đường Tăng cùng với Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới. Nhiệm vụ của họ là phò tá sư phụ đến Tây Trúc thỉnh kinh. Vì có công trong việc bảo vệ sư phụ về Tây Phương, hàng phục được yêu ma quỷ quái, Sa Tăng đã được siêu độ, được Đức Phật Tổ Như Lai phong cho là “Kim Thân La Hán”.
Bí ẩn về dòng sống nhấn chìm tất cả
Hình ảnh bia đá trên bờ sông Lưu Sa.
Trên bờ sông Lưu Sa có tấm bia đá viết: “Bát Bách lưu sa giới, tam thiên nhược thủy thâm, nga mao phiêu bất khởi, lô hoa định để trầm”. Tạm dịch là: “Lưu Sa rộng tám trăm, nước yếu sâu ba ngàn, lông vũ không thể nổi, hoa lau cũng phải chìm”.
Theo truyền thuyết, những người muốn qua sông không thể đi lại như bình thường. Họ đều phải nhờ vào một vị thần cao lớn dùng hai bàn tay làm chiếc cầu giúp họ qua sông. Sau khi sang tới bờ bên kia, vị thần sẽ chắp hai bàn tay lại trước ngực để tiễn chân người qua đường. Sở dĩ, con sông được đưa vào truyền thuyết như vậy là vì trên thực tế nó có một số điểm kỳ lạ. Theo đó, cát ở dưới sông không nằm yên dưới đáy và chuyển động theo dòng nước. Dòng chảy trộn lẫn với cát khiến những thứ ở trên mặt nước khó có thể nổi được.
Đường Tăng nhận Sa Tăng là đệ tử, lấy pháp danh là Ngộ Tĩnh.
Còn trong “Tam Tạng truyện” kể rằng, Pháp sư Huyền Trang trên đường đến Tây Thiên đã phải vượt qua Lưu Sa Hà rộng hơn tám trăm dặm, vắng tanh. Đây là đất ngự trị của vô số yêu tinh quỷ mị nhưng Pháp sư không hề sợ hãi. Đi được năm ngày bốn đêm không có một giọt nước, cả người lẫn ngựa khát mệt lả, tưởng chừng như không thể đi được nữa.
Theo “Dõi bước Huyền Trang”, tác phẩm ghi lại những nẻo đường khuất tịch và những vùng đất xa xưa mà Pháp sư Huyền Trang từng đặt chân qua thì Lưu Sa là con sông dài chảy qua Yên Kì. Vào mùa nước lớn, dòng sông sóng cuồn cuộn có thể nhấn chìm cả một thành phố trong biển nước. Dưới lòng sông có một lớp cát dày hơn 100m, đó chính là lý do vì sao sông có tên là “Lưu Sa”, nghĩa là “cát chảy”.