Liệu Doãn Quốc Đam ngoài đời có lạnh lùng, khó gần, lập dị như trên phim?
Khoảng 5-6 năm trở lại đây, Doãn Quốc Đam trở thành khuôn mặt thân thuộc với người theo dõi màn ảnh nhỏ qua loạt phim như “Người phán xử”, “Quỳnh búp bê”,… thế hệ đây nhất là vai Phong trong “Thương ngày nắng về”. Anh được mệnh danh là “Gã lập dị” của màn ảnh Việt khi thường xuyên vào những vai phản diện, lạnh lùng, tính cách có phần khó gần.
Liệu Doãn Quốc Đam ngoài đời có lạnh lùng, khó gần, lập dị như trên phim?
– So với những vai trước đây của anh, Phong trong “Thương ngày nắng về” là một nhân vật có có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng luôn rét mướt, quan tâm tới Vân. Đây có phải là vai tử tế trong số những vai anh từng đảm nhận?
Những người theo dõi nào đã từng và đủ nhẫn nại đi với tôi một hành trình dài thì chắc sẽ còn nhớ Mễ trong “Chạm tay vào nỗi nhớ” của đạo diễn Vũ Hồng Sơn; “Long” của “Khép mắt chờ ngày mai” – đạo diễn Vũ Trường Khoa thì Phong của “Thương ngày nắng về” không phải là nhân vật lành và tử tế trước tiên tôi thể hiện. Và nếu nói thêm nữa thì nhân vật Cảnh của “Quỳnh Búp bê” cũng hoàn toàn là nhân vật tử tế chứ không hề phản diện.
– Anh thấy phiên bản thân mình có gì giống và khác so với Phong?
Giữa tôi và Phong không có điểm gì giống nhau trừ cái mặt (cười). Tính tôi không giống như nhân vật, cách thủ thỉ đời thường của tôi cũng không hoa mỹ văn vẻ, sến súa như vậy!
Doãn Quốc Đam đóng cặp cùng Ngọc Huyền trong “Thương ngày nắng về”
– thế hệ đây, anh tiếp tục đảm nhận 1 vai diễn khá tuyệt vời – Tuấn “nháy” trong bộ phim “Đấu trí”. Ngay từ tên nhân vật đã rất tượng hình, gợi nhiều tò mò. Đây có phải ý tưởng của anh hay ê-kíp khi đặt cho nhân vật một cái tên khác lạ như vậy?
Trước khi bấm máy, mở màn có kế hoạch dự án thì bên phía sinh sản cũng như đạo diễn sẽ phải gửi kịch phiên bản trước cho tôi. Khi đồng ý nhận vai, chúng tôi sẽ ngồi tính toán với nhau và tôi có quyền đưa ra yêu cầu, mong muốn với nhân vật của mình. Phía ê-kíp sẽ phải tính toán theo và tương trợ, trái lại tôi cũng tương trợ ê-kíp. Vậy nên trước đây tôi từng trả lời rồi, tất cả những đặc điểm của nhân vật là do tôi đề xuất ra, tôi chọn nó từ trong sổ tay nhà băng nhân vật của mình chứ không ai có thể bắt ép tôi cả.
Nhiều người cứ nói tôi đắc tội hay bị đạo diễn ghét nên toàn bị giao vai tật nọ tật kia, nhưng nếu đã ghét rồi thì có ai làm việc được cùng nhau trong dự án? Ngày nhận kịch phiên bản “Phố trong làng”, nhân vật Mến khá mờ nhạt, vỏn vẹn 15 phân đoạn. Không có mô tả trọc đầu hay thọt chân gì cả. Lúc này tôi lại phải nhớ tới và tìm trong nhà băng nhân vật của tôi. Nghề chúng tôi là nghề vay mượn cuộc sống. Tôi mượn luôn “đúng mực” một người anh tôi tôi từng chơi: lớn trắng, trọc đầu và chân bị chấm phẩy do ngày xưa phải mổ, nhưng y tế ngày xưa ở nông thôn đâu đã được như bây giờ, nên bị co cơ hay đại loại thế, tôi nghe anh kể, tả vậy nên chân bị hơi chấm phẩy và ông này trông lớn tốt nhưng cũng say xỉn, nát rượu.
Tôi không phải là người diễn giỏi, tôi chỉ biết vay mượn ngoài thực tế để mang vào nghệ thuật. Cũng giống như vai Tuấn của “Đấu trí”, khi đạo diễn bàn với tôi muốn tạo dấu ấn cho nhân vật, bảo tôi thử nghĩ hộ anh xem. Vậy là tôi mượn luôn cái tật giật mắt của 1 anh diễn viên đóng quần chúng tôi gặp mấy lần.
Thông thường, nếu mọi người không làm nghề này thì chả ai rảnh tới mức bỏ thời kì 1 vài tiếng ra để quan sát ai đó, nhưng tôi có thể ngồi ngắm và quan sát xem mọi cử chỉ của người đó diễn ra thế nào. đôi lúc đi lướt qua nhưng nếu thấy có 1 cụ thể đáng để ý như dáng đi, hành động, giọng nói,… tôi sẵn sàng đuổi theo chỉ để nhìn cho kỹ. Tất nhiên cũng phải có cách thật tế nhị và kín đáo để họ không bị cảm thấy tổn thương hay thiếu tôn trọng. Vậy nên, khi kịch phiên bản tới tay tôi và qua phân tích nhân vật, tôi sẽ phát triển nó để cho ra được 1 nhân vật, 1 sản phẩm tiêu biểu trong hoàn cảnh tiêu biểu.
Tạo hình nhân vật đáng nhớ của Doãn Quốc Đam
– Liên tục là những nhân vật phản diện, tù tội. Anh có lo lắng công chúng ghét mình chỉ vì những vai diễn này?
Công chúng nếu đã ghét thì cũng đã ghét tôi rồi. Càng ghét tôi, có nghĩa là tôi làm tốt, làm tròn vai diễn. Làm nhân vật chính diện nhưng bị người theo dõi ghét thì thế hệ là thất bại. Nếu không có những diễn viên vào vai phản diện thì lấy đâu ra phim. Ai cũng chọn vai sạch sẽ sẽ, xinh tươi thì vai xấu ai làm?
– mở màn được lưu ý từ những phim “Người phán xử”, “Quỳnh búp bê”… nhưng ít ai biết rằng anh mở màn đóng phim từ rất lâu. Trong khoảng thời kì đó, anh gặp những khó khăn gì?
Để nói tới khó khăn thì nhiều, nhưng ý kiến của tôi là không kêu than gì cả khi mình có việc làm, dù thời khắc đó việc chưa nhiều nhưng ít nhất cũng đã hơn khá nhiều người chơi, thậm chí Anh chị em đồng nghiệp lẫn những bè người chơi ngành khác cũng đang chật vật lo xin việc, cuộc sống cập kênh. Mình đi làm được trả công chứ không phải làm không công, khó khăn thì phải chấp nhận, nếu không chấp nhận thì dừng lại và đi làm thuê việc khác, nhưng có chắc lựa chọn khác đã bớt khó khăn hơn? Vậy nên mỗi người, mỗi nghề không có gì là đơn giản cả.
Doãn Quốc Đam đang được lưu ý với vai doanh nhân Tuấn “nháy” trong “Đấu trí”
– Theo đuổi nghệ thuật, ai là người tương tác lớn nhất tới Doãn Quốc Đam?
Tôi chịu tương tác của tư duy làm nghệ thuật từ các nhà làm phim, diễn viên nghệ sĩ nước ngoài như Mỹ và Châu Âu. Họ tư duy thực tế và có đôi lúc là thực tế phũ phàng, nhưng cách nhìn nhận của họ đa chiều hơn. Nói đúng hơn, họ có kinh tế để làm được những việc nhưng chúng ta chỉ biết nghĩ thôi, hay thậm chí nghĩ xong phải ồ lên, sao mình thế hệ chỉ nghĩ thế thôi, không biết đã có ai làm chưa? Và sau hết họ đã làm được hơn những gì mình nghĩ rồi, cho nên cần phải học hỏi.
– Cảm ơn anh về những san sớt!