A Tử có số phận bi thảm như thế là có nguyên nhân bất thần.
Chiều ngày 3/7, truyền thông Trung Quốc đưa tin, nhà văn võ hiệp Nghê Khuông đã qua đời ở tuổi 87 (1935-2022). Từ một thợ nhuộm, ông ra mắt cuốn tiểu thuyết trước tiên vào năm 22 tuổi. Từ đó, Nghê Khuông đi theo nghề cầm bút.
Nghê Khuông từng tự hào khẳng định ông là người có véc tơ vận tốc tức thời viết chữ Hán nhanh nhất trái đất, với 4.500 từ mỗi giờ và lập kỷ lục 20.000 từ mỗi ngày. Theo thống kê, trong sự nghiệp sáng tác tiểu thuyết, viết báo và kịch game thủ dạng phim, Nghê Khuông đã viết tổng cộng 1 triệu chữ.
Nhà văn Nghê Khuông qua đời, hưởng thọ 87 tuổi
Các tác phẩm nổi tiếng của ông như “Lục chỉ cầm ma”, “Lam huyết nhân”, “Độc tý đao”, “Tinh võ môn”… đều được chuyển thể thành phim. Trong đó, bộ phim “Tinh võ môn” đã tạo ra hình tượng Trần Chân kinh điển cho Lý Tiểu Long. Năm 2012, Nghê Khuông đã được trao giải “Thành tựu trọn đời” tại Giải thưởng Điện ảnh Hồng Kông lần thứ 31.
Theo lên tiếng của truyền thông Hồng Kông (Trung Quốc) vào ngày 4/7, tiền game thủ dạng quyền các tác phẩm của Nghê Khuông vào khoảng 2 triệu đô la Hồng Kông một năm. Thu nhập từ toàn bộ các tác phẩm điện ảnh và tiểu thuyết vượt hơn 100 triệu Nhân dân tệ. Theo luật Trung Quốc, 50 năm sau khi nhà văn qua đời, gia đình ông vẫn được tiếp tục thu tiền nhuận bút.
Con dâu của Nghê Khuông là diễn viên nổi tiếng Châu Huệ Mẫn, được mệnh danh là “tình đầu của đàn ông Hồng Kông”
Nghê Khuông là game thủ thân của nhà văn Kim Dung
Khi đang viết tiểu thuyết “Thiên Long Bát Bộ” để đăng tập san Minh Báo hàng ngày, Kim Dung bất thần phải đi công việc ở châu Âu. Nhà văn họ Kim đã nhờ game thủ thân viết hộ mình 7 chương truyện (từ chương 89 tới chương 96). Kim Dung chu đáo dặn dò Nghê Khuông là ông không muốn bất kỳ nhân vật nào chết. Tuy nhiên, khi từ nước ngoài trở về, câu trước tiên Nghê Khuông nói với Kim Dung là: “Xin lỗi, tôi đã làm A Tử mù mắt rồi”. Lý do Nghê Khuông đưa ra là vì không thích tính hoang tưởng của A Tử, nên ông đã cố tình khiến cô bị mù “cho bõ ghét”. Kim Dung cười nhớ lại: “Sáng tôi đi Châu Âu, chiều Nghê Khuông đã cho A Tử mù liền…”. Câu chuyện này tới giờ vẫn được nhiều người nhắc tới.
A Tử vừa đáng ghét vừa đáng thương
Sau đó, bằng văn pháp tài tình, Kim Dung đã “chữa” cho A Tử một vài mắt thế hệ, do Du Thản Chi tự nguyện hiến tặng. Nhưng không hiểu vì sao, đôi mắt này lại chỉ tồn tại trong thời kì ngắn. A Tử đã móc mắt để trả lại cho Du Thản Chi, ôm xác Kiều Phong nhảy xuống vực để được sống mãi với mối tình đơn phương của mình.
Nhiều độc giả bình luận, nếu để Kim Dung tự viết tác phẩm từ đầu tới cuối, có nhẽ A Tử sẽ không bị mù mắt, Du Thản Chi cũng không cần phải hiến mắt. Nhưng ba người Tiêu Phong, A Tử, Du Thản Chi có thoát khỏi kết cuộc bi thảm như nguyên tác hay không thì chẳng ai biết được…